"Cố tình chọn lúc tôi không có ở nhà để về, em không muốn gặp tôi đến thế sao? Dù có phải đi, ít nhất cũng nên chào một tiếng chứ?"
Giọng anh không nghe ra vui buồn, trong sự bình thản lại ẩn chứa một tia tang thương.
Cô không quay lại, cũng không biết phải đối mặt với anh thế nào, làm sao để vờ như chưa có chuyện gì xảy ra mà nói chuyện thoải mái.
Sau một lúc im lặng, anh giúp cô xách hành lý xuống lầu, điều này khiến cô vô cùng bất ngờ.
Cô vốn nghĩ anh sẽ ngăn cô lại, sẽ điên cuồng khống chế mọi thứ của cô như trước đây, cưỡng ép giữ cô bên cạnh. Cô cũng sợ điều đó. Không ngờ anh lại tỏ ra thản nhiên như vậy, làm cô cũng phần nào thở phào nhẹ nhõm. Ít nhất như thế này, cô có thể miễn cưỡng nói với anh vài câu.
Cô theo bước chân anh xuống lầu, đưa tay vuốt lại mái tóc bên tai, hơi cúi đầu nói:
"Tôi chỉ mang đồ của tôi đi. Những thứ cần trả, tôi đã để trên giường cho anh rồi. Bánh Trôi... phiền anh và má Lưu chăm sóc nó giúp tôi. Nếu anh không thích, cứ coi như không thấy nó là được. Nếu sau này tôi quay về, có thể trả nó lại cho tôi không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play