Lời cô ấy nói đã đủ rõ ràng, đủ thẳng thắn, Kính Thiếu Khanh không thể không hiểu. Ánh mắt hắn thoáng qua vẻ cô đơn, nhưng vẫn cố tỏ ra bất cần:
"Được, vậy chúc hai người tiền đồ như gấm. Trước khi đi, nhớ đến tạm biệt kẻ sống trong quá khứ như tôi đây."
Ôn Ngôn còn tưởng họ đang nói đùa nên chỉ cười vô tư. Chỉ có trong lòng Trần Mộng Dao và Kính Thiếu Khanh là dậy sóng, một người đã quyết, người kia tôn trọng quyết định của đối phương.
Sau bữa ăn, việc dọn dẹp bát đũa thuộc về hai cô gái. Kính Thiếu Khanh nói thêm một câu:
"Phải rồi Ôn Ngôn, không phải em nhờ anh hỏi xin con mèo từ chỗ Đình Sâm sao? Anh ấy nói không cho."
Ôn Ngôn sốt ruột:
"Tại sao lại không cho? Trước đây anh ấy có cho tôi nuôi mèo đâu, anh ấy cũng không thích nó, tại sao không trả lại cho tôi? !"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play