Nhìn tin nhắn Kính Thiếu Khanh gửi tới trên màn hình, Ôn Ngôn cười gượng gạo:
"Tớ không biết... Tớ tưởng bình thường anh ta không đến đây, làm sao bây giờ?"
Ngón tay Trần Mộng Dao lướt nhanh trên màn hình điện thoại, vẻ mặt ngày càng căng thẳng:
"Toi rồi, toi rồi, anh ta nói bên này hết chỗ rồi, chỉ có thể ngồi ghép bàn với chúng ta. Mẹ anh ta cũng nói hay là mọi người ăn chung cho vui, làm sao bây giờ? ! Đây có được coi là ra mắt gia đình không? Tôi đã nói kết thúc rồi mà vẫn phải diễn tiếp với anh ta. Bọn họ sắp đến nơi rồi, tôi phải làm sao? Có nên chạy trốn không? !"
Ôn Ngôn gọi phục vụ đến dọn dẹp qua bàn ăn:
"Đừng căng thẳng, có tớ ở đây rồi. Bây giờ hết cách, chỉ đành diễn tiếp thôi, chỉ là... Triển Trì cũng ở đây, không sao chứ?"
Trần Mộng Dao ngẩn ra: "Chắc là... không sao đâu nhỉ... ?" Cô cũng không chắc, vì Triển Trì đã nói với đám người kia cô là bạn gái anh ta, nếu lát nữa gặp lại, chỉ cần mở miệng là khó xử ngay!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play