Trần Mộng Dao thèm đồ ăn ở nhà hàng Bạch Thủy Loan, nhưng lại lo cho sức khỏe của Ôn Ngôn:
"Cậu ra ngoài được không? Hay là để hôm khác đi..."
Ôn Ngôn đã sớm buồn chán đến phát ngán rồi:
"Không cần, không sao đâu, đi ngay bây giờ. Nhưng nhà hàng Bạch Thủy Loan giờ này chắc không còn chỗ, tớ phải gọi cho Kính Thiếu Khanh sắp xếp một chút. Yên tâm, sẽ không nhắc đến cậu đâu."
Sau khi xác nhận với Kính Thiếu Khanh là đã giữ chỗ, hai người liền thu dọn rồi rời khỏi Mục Trạch. Lúc Ôn Ngôn ra cửa, khó tránh khỏi phải chịu ánh mắt 'giám sát' của vệ sĩ và má Lưu. Thấy cô không mang theo hành lý, họ mới để cô đi.
Cô cảm thấy hơi buồn cười, nếu cô thật sự muốn đi thì không cần mang hành lý cũng được, cứ thế biến mất là xong. Nhưng Mục Đình Sâm nhất định sẽ tìm được cô, cho nên cô cũng không muốn giày vò như vậy, vẫn chưa đến mức đó.
Đến nhà hàng Bạch Thủy Loan, Trần Mộng Dao gọi mấy món mình thích, tâm trạng tốt lên nhiều. Ôn Ngôn nhỏ giọng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT