Ôn Ngôn gắng gượng nở một nụ cười:
"Không sao đâu ạ, dì không biết nên không sao. Con không sinh con được nữa, sảy thai hai lần rồi, không sinh được nữa."
Bà Hạ Lam lườm Kính Thiếu Khanh một cái:
"Sao không nói sớm, hại mẹ nói lời không nên nói. Xin lỗi hai con nhé Đình Sâm, Tiểu Ngôn. Không sao đâu, còn trẻ mà, cứ dưỡng tốt sức khỏe rồi từ từ, quan trọng là tâm trạng phải thoải mái."
Mãi cho đến khi thức ăn dần được mang lên, không khí mới dịu đi một chút. Trần Mộng Dao và Ôn Ngôn đều đã ăn được nửa bữa, cũng không đói lắm. Cả hai đều không thích những dịp thế này, chỉ cần một ánh mắt giao nhau là đã ngầm hiểu ý, cùng nhau đi vào nhà vệ sinh.
Vào đến nhà vệ sinh, Trần Mộng Dao thở phào một hơi:
"Tớ sắp điên rồi, mẹ tớ diễn sâu thật sự. Rõ ràng là bà ấy hành hạ tớ gần chết, thế mà lại đi nói với người ngoài là thương tớ kiếm tiền vất vả, đúng là nực cười."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play