Đến nhà hàng Bạch Thủy Loan, họ được thông báo đã hết chỗ, Trần Mộng Dao lập tức xìu xuống: "Tớ đã chuẩn bị sẵn sàng để ăn một bữa no nê rồi, mà lại bảo hết chỗ? Ông chủ nhà hàng này nghĩ gì vậy? Kinh doanh tốt như vậy mà không biết mở rộng thêm diện tích, mở thêm hai chi nhánh? Đúng là không có đầu óc kinh doanh, cả đời cũng chỉ có thế thôi!"
Ôn Ngôn không nói gì, nếu cô nói cho Trần Mộng Dao biết nhà hàng này là của Kính Thiếu Khanh, chắc cô ấy sẽ không nói như vậy...
"Thôi, đến quán gần đây ăn tạm đi, ăn xong chúng ta đi mua sắm, cậu về muộn một chút, để Mục Đình Sâm ở nhà chờ!"
Trần Mộng Dao có chút không cam lòng cứ thế đi, cô thích nhất món ăn của nhà hàng Bạch Thủy Loan. Bữa ăn lần trước ở nhà Kính Thiếu Khanh vẫn khiến cô lưu luyến không thôi. Đến bây giờ cô vẫn còn nghi ngờ làm sao Kính Thiếu Khanh lại có thể nấu được món ăn có hương vị giống hệt nhà hàng Bạch Thủy Loan...
Ôn Ngôn nhìn ra tâm tư của Trần Mộng Dao, không muốn làm cô thất vọng.
Nhìn quanh một vòng, ánh mắt cô dừng lại ở một vị trí gần cửa sổ. Một người đàn ông trung niên đang ngồi ở đó, trên bàn chỉ có hai món ăn. Nhìn cách ăn mặc của người đàn ông, không phải là người đặc biệt giàu có, món ăn gọi cũng không phải loại đắt nhất. Cô nảy ra một ý, tiến lên phía trước: "Thưa ông, ở đây không còn chỗ, chúng tôi có thể ngồi chung bàn được không? Chỗ tôi chỉ có hai người, hóa đơn của ông tôi sẽ thanh toán, ông thấy thế nào ạ?"
Người đàn ông trung niên gần như không do dự mà đồng ý ngay: "Được, các cô cứ tự nhiên, tôi cũng sắp ăn xong rồi, lát nữa sẽ đi, không cần thanh toán giúp tôi đâu. Đợi tôi ăn xong thì món của các cô cũng gần lên rồi, không ảnh hưởng gì đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT