Mục Đình Sâm nghe thấy tiếng, lập tức nhìn về phía họ, Ôn Ngôn chỉ muốn chết đi cho xong: "Mục Đình Sâm đến rồi!"
Trần Mộng Dao nhận ra mình đã làm chuyện ngu ngốc, cúi đầu không nói gì. Mục Đình Sâm đi đến gần, cười như không cười nhìn họ: "Biết hưởng thụ quá nhỉ, có muốn tôi bảo Thiếu Khanh đích thân nấu cho các cô ăn không?"
Ôn Ngôn vén tóc bên tai, lí nhí nói: "Không cần, không phải anh còn hai ngày nữa mới về sao?"
Anh ngồi xuống đối diện họ: "Vốn là vậy, nhưng cô gây chuyện nên tôi cũng chẳng có tâm trạng làm việc, đành phải về sớm. Bây giờ có thể nói cho tôi biết tại sao cô lại gây chuyện không?"
Trần Mộng Dao lấy điện thoại ra, đưa tấm ảnh chụp màn hình đến trước mặt anh: "Anh xem, tự xem đi!"
Nhìn thấy bài đăng của Khương Nghiên Nghiên trên mạng xã hội, ánh mắt Mục Đình Sâm trầm xuống: "Chỉ là tình cờ gặp thôi. Ảnh là cô ta chụp, tôi không từ chối, nhưng cũng không cho phép. Cô ta công khai đăng lên tôi cũng không biết. Hơn nữa, tôi không ăn cơm cùng cô ta, đó là lời giải thích của tôi."
Trần Mộng Dao nói giọng mỉa mai: "Lừa ai chứ? Anh dám gọi điện thoại đối chất với Khương Nghiên Nghiên không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT