Tiền đã vào tài khoản, thám tử tư đương nhiên đồng ý ngay tắp lự.
Cúp điện thoại, Trần Mộng Dao sờ sờ má Ôn Ngôn: "Tiểu Ngôn, đừng buồn, không sao đâu, cũng không phải lần đầu gặp trắc trở. Chỉ cần Dư Vinh Sinh chưa chết, chúng ta sẽ tìm được ông ta. Sớm biết ông ta chính là lão Từ, chúng ta đã nên cạy miệng ông ta ngay từ đầu, không cho ông ta cơ hội chạy trốn. Người này đúng là thất đức, vốn dĩ cuộc sống của cậu đang yên ổn, ông ta lại đột nhiên nhảy ra nói ba cậu bị oan, đến khi cậu hăng hái lên, ông ta lại chơi trò biến mất. Ông ta thì nghĩ mình chết có thể nhắm mắt, còn người sống thì chẳng phải chịu tội sao?"
Ôn Ngôn đón gió lạnh mỉm cười: "Tớ sẽ tìm được ông ta. Ông ta từng làm việc ở Mục gia lâu như vậy, tớ có thể lấy được hết thông tin của ông ta. Chỉ cần ông ta chưa chết, tớ sẽ tiếp tục tìm."
Điện thoại của Trần Mộng Dao đột nhiên vang lên, chưa kịp nhìn tên người gọi, cô đã bắt đầu than vãn: "Ôi phiền chết đi được, tớ đã nói với mẹ tớ là tự đặt đồ ăn ngoài, tiền cũng đưa rồi, sao lại gọi cho tớ nữa..." Chưa nói hết câu, cô ngẩn người nhìn màn hình điện thoại: "Không phải mẹ tớ, là số lạ."
Ôn Ngôn không để tâm, chậm rãi bước về phía cổng viện dưỡng lão. Đột nhiên, Trần Mộng Dao gọi cô từ phía sau: "Tiểu Ngôn! Người đàn ông của cậu!"
Ôn Ngôn giật mình: "Cái gì?"
Trần Mộng Dao che miệng điện thoại, vẻ mặt hoảng sợ: "Mục Đình Sâm! Anh ta gọi đến số của tớ! Sợ chết khiếp!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play