Trần Mộng Dao không nài ép, dù sao cô cũng có nỗi khổ riêng. Ở nhà có một bà mẹ như đứa trẻ lớn xác, ban ngày phải đi làm, buổi tối còn phải làm thêm, cô thật sự không có thời gian... Ở lại phòng bệnh một lúc rồi cô cũng rời đi trước.
Ôn Ngôn tỉnh lại vào sáng sớm hôm sau. Chưa mở mắt, cô đã cảm nhận được có người đang ngồi bên giường. May mà đầu óc vẫn tỉnh táo, biết tối qua mình đã vào viện. Cô tưởng người trông mình là má Lưu, liền dặn dò: "Má Lưu, giúp con gọi điện đến công ty xin nghỉ phép, con tạm thời không đến được..."
Không nghe thấy tiếng trả lời, cô từ từ mở mắt, nhìn thấy gương mặt có phần hốc hác của Mục Đình Sâm. Bộ đồ ngủ trên người và mái tóc hơi rối của anh khiến cô vô cùng kinh ngạc, tim bất giác lỡ vài nhịp.
Cô không biết chuyện gì đã xảy ra sau ca phẫu thuật, một người chú trọng hình tượng như Mục Đình Sâm lại có thể xuất hiện ở bệnh viện trong bộ dạng này!
"Sao? Bây giờ em hài lòng chưa? Em thắng rồi." Đôi môi mỏng của anh khẽ mở, nói những lời cô không thể hiểu nổi.
"Anh đang nói gì vậy... ?" Cô không hiểu, thậm chí còn cảm thấy anh lại đang lên cơn điên tìm cớ gây sự.
Mục Đình Sâm không trả lời, đứng dậy khoác áo choàng rồi đi về phía cửa phòng bệnh: "Lát nữa má Lưu sẽ đến, cứ ngoan ngoãn ở lại bệnh viện. Tan làm tôi sẽ qua."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT