Mục Đình Sâm nhận tấm séc từ tay Trần Nặc rồi ném cho mấy gã đàn ông: "Cứ tự điền."
Mấy gã đàn ông ban đầu còn có chút sợ hãi, nhưng thấy Mục Đình Sâm nói cứ tự điền, tưởng anh là kẻ sợ phiền phức, muốn dùng tiền giải quyết rắc rối, liền có vài phần đắc ý. Chúng điền vào tấm séc một con số mà đối với chúng là con số trên trời, còn không biết xấu hổ nói: "Không phải anh em tao lừa tiền mày, trừ tiền xe ra, còn lại là phí tổn thất tinh thần của mấy anh em tao, không hề khoa trương đâu."
Khóe miệng Mục Đình Sâm nhếch lên một nụ cười lạnh: "Điền thêm vào đi, còn... tiền thuốc men nữa, cũng tính vào đó."
Mấy gã đàn ông còn chưa kịp hiểu ý của anh là gì, đã bị vệ sĩ lôi đi.
Trần Nặc khoác chiếc áo choàng mang theo lên người Mục Đình Sâm: "Cậu chủ, xe của cậu bị hỏng rồi, tôi đã cho người kéo đi, cũng đã cho người lái một chiếc khác đến cho cậu."
Mục Đình Sâm gật đầu: "Tôi không biết đã vượt bao nhiêu đèn đỏ, cậu đi xử lý đi."
Trần Nặc liếc nhìn phòng cấp cứu: "Vậy... ngài ở đây một mình được không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play