Thật ra Mục Đình Sâm chỉ muốn tìm một người cùng uống rượu để giải tỏa nỗi phiền muộn trong lòng. Anh rất kín miệng, dù cuối cùng có uống say, anh cũng không hé lộ nửa lời về thân thế của mình. Ngay cả Kính Thiếu Khanh anh còn không muốn nói, huống chi là Ôn Ngôn?
Ra khỏi quán bar, Kính Thiếu Khanh bị gió lạnh thổi đến khó chịu, còn phải dìu Mục Đình Sâm say khướt đứng không vững:
"Không biết còn tưởng cậu sắp ly hôn đến nơi. Có chuyện gì mà phải uống như mất mạng vậy? Cậu gọi tôi ra chỉ để hành hạ tôi thôi đúng không? Chẳng nói chẳng rằng, chỉ ngồi uống với cậu."
Vừa dứt lời, anh đã thoáng thấy Ôn Ngôn không biết đã đứng bên cạnh xe Mục Đình Sâm từ lúc nào. Trông cô có vẻ đã đợi một lúc lâu, tóc bị gió lạnh thổi có chút rối.
Bị bắt gặp đang uống rượu ở quán bar vào lúc đêm khuya, Kính Thiếu Khanh có chút chột dạ:
"Cô... sao cô lại đến đây? Cô đến vừa đúng lúc, người nhà cô đây, mang về đi."
Ôn Ngôn bước tới đỡ lấy Mục Đình Sâm:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play