Anh cười, đưa tay vuốt tóc cô:
"Anh tắm rồi, làm khó em quá, phải chịu đựng anh cả đêm. Anh đến công ty trước đây, em ngủ tiếp đi, ngủ đến khi nào tự tỉnh rồi hãy đến công ty, không tính là em đi trễ đâu."
Trong cơn mơ màng, cô nhìn thấy nụ cười dịu dàng của anh, cơn buồn ngủ cũng tan biến. Đã bao lâu rồi anh không cười như vậy? Gần đây anh cứ chìm trong u ám, hiếm khi có hứng thú ngồi đây nói chuyện với cô vào sáng sớm. Nhìn anh bước vào phòng thay đồ, cô ngồi dậy, lắc lắc cái đầu vẫn còn hơi choáng váng, cảm giác như vừa trải qua một giấc mơ.
Thay quần áo xong ra ngoài, thấy Ôn Ngôn đã dậy, Mục Đình Sâm nhẹ nhàng hỏi:
"Có phải anh làm em thức giấc không? Em ngủ tiếp đi, anh đi ngay đây."
Ôn Ngôn lắc đầu, dang rộng vòng tay về phía anh.
Anh nhìn hành động của cô, ngẩn người một chút, rồi bước tới ôm cô vào lòng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play