"Xán Xán, không thể nói vậy được, trước đây mẹ cũng có nỗi khổ riêng mà. Có phải con đang trách mẹ bao năm không về tìm con không? Nếu không phải mẹ để con tự lực cánh sinh, con chưa chắc đã có được thành tựu như hôm nay. Càng ở trong môi trường gian khổ, càng kích thích được ý chí chiến đấu của con mà. Hơn nữa, mẹ cũng cho con không ít tiền sinh hoạt, học phí của con mẹ cũng có đưa. Những chuyện không vui trước kia, chúng ta đừng nhắc lại nữa được không? Hôm nay chỉ đơn thuần là đi ăn một bữa cơm, nói chuyện công việc thôi. Gia đình cha dượng con cũng khá giả, bây giờ con từ bỏ công việc ở Mục Thị là một lựa chọn khôn ngoan. Con tự cân nhắc đi, con cũng không còn nhỏ nữa, nhiều chuyện có thể tự mình suy nghĩ thấu đáo."
Vẻ mặt Đường Xán không biết nên khóc hay cười, tóm lại là nụ cười còn khó coi hơn cả khóc. Anh gằn từng chữ:
"Tôi sẽ suy nghĩ kỹ."
Bầu không khí đột ngột thay đổi khiến Ôn Ngôn cảm thấy không thoải mái, cô đã đoán trước đi cùng Đường Xán sẽ khó xử, nhưng không ngờ lại khó xử đến thế, ngay cả hít thở cũng thấy nặng nề.
Mẹ Đường Xán tỏ ra như không có chuyện gì. Đợi món ăn được mang lên, bà vừa ăn vừa thủng thẳng nói chuyện phiếm với anh, còn bảo hôm nào để anh gặp con gái của cha dượng làm quen. Đường Xán đột nhiên đặt dao nĩa xuống, lạnh lùng nói:
"Không cần đâu, tôi không muốn dính dáng gì đến gia đình hiện tại của bà cả. Bà không cần phải tốn công vô ích, tôi không có chút hứng thú nào với chồng bà và con gái riêng của bà, kể cả bà."
Có lẽ vì có Ôn Ngôn, một "người ngoài" ở đó, mẹ của Đường Xán cuối cùng cũng lộ ra một tia ngượng ngùng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT