Trưa tan làm, Ôn Ngôn bị Đường Xán lôi đi trong vạn lần không muốn. Đến nhà hàng đã hẹn, Ôn Ngôn liền hiểu ra. Nhà hàng này do mẹ Đường Xán đặt, là một nhà hàng Tây cao cấp, mức chi tiêu bình quân không hề thấp. Điều này cho thấy sau khi tái giá, mẹ của Đường Xán sống không tệ, chỉ không hiểu vì sao sau đó lại không đoái hoài gì đến anh.
Họ đến trước, ngồi đợi khoảng mười phút thì mẹ của Đường Xán mới đủng đỉnh tới. Ấn tượng đầu tiên bà mang lại là một quý bà sống trong nhung lụa, nhưng vẫn có nét tháo vát. Bà mặc một bộ đồ công sở màu be của một nhà thiết kế nổi tiếng nước ngoài, tóc uốn lượn sóng, đeo một cặp kính gọng vàng, không rõ là để trang trí hay thật sự bị cận. Bà bảo dưỡng khá tốt, trông trẻ hơn tuổi thật khoảng mười tuổi. Nét mặt có phần giống Đường Xán, đúng là mẹ con ruột.
Bà vừa đến đã chào hỏi Đường Xán và Ôn Ngôn một cách tự nhiên, không chút xa lạ:
"Hai đứa đến sớm thế, xin lỗi đã để các con đợi lâu. Xán Xán muốn ăn gì nào? Cứ tự nhiên gọi món, đừng khách sáo. Mà vị này là ai thế? Xán Xán con cũng không giới thiệu gì à?"
Bị người mẹ bao năm không gặp gọi bằng biệt danh thân mật, Đường Xán tỏ ra không quen:
"Đây... là bạn của con. Mình gọi món trước đi ạ."
Mẹ Đường Xán chỉ chú ý đến anh, không mấy để tâm đến Ôn Ngôn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play