Lặng lẽ dọn dẹp xong, Trần Mộng Dao mệt lả nằm trên giường không muốn động đậy. Một lúc sau, cô vẫn day dứt gọi điện cho Giang Linh, điện thoại vừa kết nối, cô đã nghe thấy tiếng ồn ào từ đầu dây bên kia: "Tam Vạn! Chờ chút! Ù rồi!"
Không cần nghĩ cũng biết Giang Linh lại đang chơi mạt chược, cô phiền đến không chịu nổi: "Mẹ có thể đừng chơi mạt chược nữa được không? ! Mấy giờ rồi mà còn chưa về? !"
Giang Linh còn tức giận hơn cả cô: "Không phải con mặc kệ mẹ sao? Con mặc kệ mẹ thì mẹ phải tự lo cho mình chứ. Ra ngoài ăn cơm, tiện thể chơi mạt chược, tối nay mẹ không về, chơi suốt đêm, con muốn làm gì thì làm, đừng có quản mẹ!"
Điện thoại bị cúp máy, Trần Mộng Dao có cảm giác muốn hét lên để giải tỏa, nếu không sợ bị tố cáo làm phiền hàng xóm, cô có thể hét liền mười phút! Cứ tiếp tục thế này, sớm muộn gì cô cũng phát điên!
...
Ba ngày sau, Ôn Ngôn xuất viện trở về Mục gia.
Theo lời quản gia Lâm, ba ngày nay Mục Đình Sâm đều không về nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play