Nhưng lần này cô không cởi giày, cứ thế đẩy thẳng cửa văn phòng đi vào: "Mục Đình Sâm, chuyện tai nạn xe anh đã điều tra rõ chưa? Tại sao không hỏi ý kiến của tôi đã quyết định giải quyết riêng?"
Mục Đình Sâm không rời mắt khỏi tài liệu: "Chuyện này không cần cô quyết định, chuyện đứa bé, cô cũng có cho tôi quyền quyết định đâu? Ồ... phải nói là quyền được biết cũng không cho tôi."
Hai tay cô siết chặt thành quyền: "Được, vậy tạm gác những chuyện đó sang một bên. Nếu tôi nói với anh người đâm tôi là Khương Nghiên Nghiên thì sao? Tình huống đó rõ ràng là cố ý, không thể nào là vô ý được!"
Động tác lật tài liệu của Mục Đình Sâm dừng lại một chút, rồi lại nhanh chóng trở lại bình thường: "Chuyện tai nạn xe đã kết thúc, nhắc lại cũng không có ý nghĩa gì. Người gây tai nạn cũng đã được xác định, cô hiểu ý tôi chứ?"
Cả người cô cứng đờ, ngay cả hơi thở cũng như ngừng lại, sâu trong tim như bị xé toạc một vết lớn.
Anh không phải không biết người gây tai nạn là Khương Nghiên Nghiên, mà là không muốn đó là Khương Nghiên Nghiên... Anh cuối cùng vẫn bao che cho cô ta, dù cho Khương Nghiên Nghiên suýt nữa đã đâm chết cô, còn khiến cô sảy thai...
Sau một khoảng lặng ngắn, cô bướng bỉnh lên tiếng: "Nếu, tôi muốn lật lại vụ án thì sao? Tôi nhất định phải truy cứu thì sao? ! Tôi không quan tâm Khương Nghiên Nghiên có phải là người tình của anh hay không, bao che cho cô ta là chuyện của anh, tôi là người bị hại, có truy cứu hay không là quyền của tôi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play