Anh không cho cô nói thêm, chặn môi cô lại, nhẹ nhàng gặm cắn, động tác liền mạch cởi bỏ quần áo trên người, kéo váy ngủ của cô lên đến tận eo...
Chuyện tối qua chưa thành, sáng nay vẫn không thoát được. Ôn Ngôn lo lắng nhìn về phía Tiểu Đoàn Tử, sợ cậu bé đột nhiên tỉnh giấc. May mà trời còn sớm, mặt trời vừa ló dạng, thế giới vẫn còn đang yên tĩnh.
Có lẽ vì buổi sáng được thỏa mãn nên tâm trạng Mục Đình Sâm cũng tốt lên. Ăn sáng xong, anh dẫn Tiểu Đoàn Tử ra sân chơi, còn Ôn Ngôn thì ngồi đọc sách trên chiếc ghế dài gần đó. Gió trong sân hiu hiu thổi, trời chưa đến trưa nên cũng không quá nóng.
Hơn chín giờ, Trần Mộng Dao đột nhiên đến, không gọi điện trước cho Ôn Ngôn. Lần này cô vẫn dẫn theo con, không thấy bóng dáng Kính Thiếu Khanh đâu.
Ôn Ngôn đặt sách xuống, giúp bạn bế đứa bé ra khỏi xe.
"Hôm nay cậu đến sớm thế, sao không gọi cho tớ trước?"
Trần Mộng Dao vội vã vào nhà rót một ly nước, uống xong mới kịp nói chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play