Đến nhà hàng, cô liếc mắt một cái đã thấy Trần Mộng Dao ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ. Sau khi trấn tĩnh lại, cô mới từ từ đi đến ngồi xuống.
Chưa kịp để cô mở miệng, Trần Mộng Dao đã bắt đầu lải nhải: "Xong rồi, xong rồi. Cứ tưởng tìm được việc tốt, ai ngờ sếp lại là Kính Thiếu Khanh! Tớ đã đâm vào xe anh ta, còn chửi anh ta mấy lần. Tớ chưa từng thấy ai không thù dai! Ở công ty của anh ta tớ chắc chắn không làm nổi. Thay vì đợi anh ta sa thải, thà tớ tự dọn đồ đi còn hơn..."
Ôn Ngôn có chút bồn chồn, trong lòng cô đang nghĩ đến chuyện Triển Trì tìm mình. Nếu bây giờ đưa thẻ cho Trần Mộng Dao, chẳng khác nào nói với cô ấy rằng Triển Trì đang sống rất tốt, có thể tùy tiện rút ra cả triệu bạc. Nói với một người rằng người yêu cũ của họ sống tốt hơn mình... dường như không có gì có thể đánh gục ý chí con người hơn thế...
Trần Mộng Dao thấy cô không nói gì, có chút sốt ruột: "Tiểu Ngôn, cậu nói gì đi chứ, bây giờ tớ phải làm sao đây?"
Ôn Ngôn định thần lại, nói: "Dao Dao, tuy tớ không hiểu rõ Kính Thiếu Khanh, nhưng anh ta và Mục Đình Sâm có quan hệ rất tốt. Người như vậy không có lòng dạ hẹp hòi đến thế đâu, chắc sẽ không thù dai với một cô gái. Cậu cứ làm thử xem sao đã. Tớ... còn có chuyện muốn nói với cậu..."
Trần Mộng Dao chống cằm, ngây thơ nhìn cô: "Vậy cậu nói trước đi."
"Triển Trì vừa mới đến dưới lầu công ty tìm tớ, bảo tớ đưa cho cậu một thứ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play