Ôn Ngôn giật mình run rẩy, nước canh trong bát văng ra một ít, nóng đến nỗi cô cắn răng chạy vội đến bàn trà phòng khách gần đó, vội vàng đặt bát xuống. Đương nhiên, cũng có nghĩa là đặt ngay trước mặt Mục Đình Sâm. Nước canh văng tung tóe, không cần nghĩ cũng biết anh ghê tởm đến mức nào.
Cô cứng rắn rút mấy tờ giấy ăn, lau sạch nước canh dưới ánh mắt của anh: "Về sớm vậy... ?"
Mục Đình Sâm dừng lại một chút, rồi đứng dậy lên lầu: "Một giờ sáng rồi."
Ôn Ngôn cắn môi không nói gì, ngón tay bị bỏng đau rát. Đối với cô, thời gian anh về quả thật quá sớm, cô vốn không nghĩ đêm nay anh sẽ về...
Ăn xong mì, dọn dẹp sạch sẽ, cô hoạt động một lúc trong phòng khách rồi mới về phòng.
Mục Đình Sâm mặc bộ đồ ở nhà ngồi bên cửa sổ sát đất, ngón tay kẹp một điếu thuốc nhưng chưa châm lửa.
Cô đứng ở cửa không đi tiếp: "Anh cứ hút đi, em... lát nữa em ngủ sau, vừa ăn xong cũng không ngủ được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play