Má Lưu cười đầy ý vị: "Phải phải, thuận miệng hỏi thôi, còn ngại nữa... Thiếu gia đã gọi điện rồi, hôm nay không về ăn cơm. Con mau thu dọn chuẩn bị ăn cơm đi."
Ôn Ngôn không cố giải thích, tắm rửa xong ngoan ngoãn ngồi vào bàn ăn chờ cơm. Nhìn từng món ăn được bưng lên, ánh mắt cô bất giác dừng lại ở chiếc ghế trống đối diện, đó là vị trí của Mục Đình Sâm...
Chờ đến ngày mai tìm được người gửi thư 'Lão Từ' hỏi cho rõ, có lẽ cô có thể cùng anh ngồi ăn một bữa cơm tử tế...
Ăn cơm xong, cô ra vườn đi dạo một vòng rồi mới về phòng nằm xuống. Vì mang thai nên hay buồn ngủ, cô đã ngủ từ rất sớm. Chất lượng giấc ngủ tốt chưa từng có, đến nỗi Mục Đình Sâm về lúc nào, tắm xong lúc nào cô cũng không biết. Mãi đến khi cô thức dậy đi vệ sinh mới phát hiện anh đã ngồi bên cửa sổ sát đất không biết từ bao giờ.
"Anh về rồi... ?" cô mơ màng hỏi.
Mục Đình Sâm không trả lời, cô cũng không để ý, chỉ muốn giải quyết xong việc cá nhân rồi nhanh chóng trở lại chiếc chăn ấm áp.
Lúc cô đi ra cửa, anh đột nhiên lạnh lùng hỏi: "Tại sao Triển Trì lại đưa tiền cho cô?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT