Quan điểm của Giang Linh cũng tương tự:
"Dao Dao, con đừng ngang bướng nữa, chẳng phải là muốn tốt cho con sao? Nếu con ở cữ ở nhà thì chẳng phải hành xác mọi người à? Thiếu Khanh và mẹ nó cũng phải vất vả theo. Một tháng này cơ thể con còn yếu, đứa bé mới sinh cũng mỏng manh, đến trung tâm ở cữ vẫn yên tâm hơn. Bây giờ chúng ta có điều kiện, sao phải sợ tốn kém? An tâm với không an tâm cái gì? Chẳng phải Thiếu Khanh có thể ở bên cạnh con sao?"
Trần Mộng Dao cau mày không nói, cô vốn là người cứng đầu, không muốn đến một nơi xa lạ ở suốt cả tháng trời. Cho dù nơi đó có cao cấp đến đâu cũng không thể thoải mái bằng nhà mình. Mấy ngày nằm viện đã khiến cô sắp phát điên, chỉ muốn về nhà ngay lập tức.
Kính Thiếu Khanh thấy vậy liền nói:
"Mẹ, hai người đừng nói nữa, cứ theo ý Dao Dao đi, cô ấy vui là được. Cũng không phải là hành hạ gì, con nấu cơm trông con được mà. Nếu thật sự không ổn thì để bảo mẫu trong nhà qua phụ một tay, không sao đâu, mấy chuyện này không thành vấn đề. Cơm ở cữ con nấu cũng không thua gì trung tâm đâu."
Giang Linh bĩu môi:
"Con cứ chiều nó đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT