Ôn Ngôn bất giác nhìn Mục Đình Sâm. Thật ra tính cách của cô không hề yên tĩnh, ít nhất là thời thơ ấu trước năm tám tuổi, cuộc sống của cô tràn ngập niềm vui, chơi đùa với bạn bè cũng thuộc dạng "thiên lôi địa hỏa" . Tính cách trầm lặng của cô là do ở cạnh Mục Đình Sâm lâu ngày mới hình thành. Tính cách của Tiểu Đoàn Tử có lẽ là giống Mục Đình Sâm, càng lớn càng rõ rệt.
Tối đến, khi nằm trên giường, Ôn Ngôn hỏi:
"Mục Đình Sâm, có phải lúc nhỏ tính cách của anh đã lạnh như băng rồi không? Tiểu Đoàn Tử bây giờ giống hệt anh hồi nhỏ."
Mục Đình Sâm đưa tay véo mũi cô:
"Gọi tôi là gì thế? Sao tôi nghe mà không vui chút nào vậy?"
Cô gạt tay anh ra:
"Gọi tên anh thôi, không phải rất bình thường sao? Anh mà bắt tôi lúc nào cũng gọi 'chồng ơi' thì tôi cũng không gọi nổi đâu. Đừng để ý tôi gọi anh thế nào nữa, tên không phải dùng để gọi sao? Tôi đang hỏi anh đấy, có phải lúc nhỏ tính tình anh đã như vậy rồi không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT