Tạ Hối ngồi đờ đẫn trên sofa sảnh khách sạn, nghĩ lại lần khoe với Giang Bạch có người thích mình, còn dùng chuyện đó chọc cậu ghen, anh thấy mình như thằng ngốc.
Khi nhận ra Giang Bạch có lẽ biết từ lâu người “thích” anh là ai, cậu đã theo Giáo sư Chu đi mất.
Tạ Hối bật dậy, định đuổi theo, nhưng ngoài khách sạn chẳng còn bóng xe.
Được lắm, Giang Bạch biết rõ mọi chuyện từ đầu mà vờ như không liên quan, còn giả vờ giận dỗi, bắt anh xin tha thứ .
Giang Tuấn làm thủ tục nhận phòng, đứng ở quầy nhìn Tạ Hối đang bực không rõ lý do. Lấy thẻ phòng, anh đến hỏi: “Cổ Du Du là anh cắn à?”
Tạ Hối liếc Giang Tuấn, bỏ qua câu hỏi của anh ta: “Anh đến đây làm gì?”
Giang Tuấn nhớ cách Giang Bạch giới thiệu, đắc ý: “Tôi là anh ruột Du Du, em ấy có chuyện, sao tôi không đến?”
Tạ Hối lườm: “Anh quan tâm đến em ấy từ khi nào thế?”
Giang Tuấn nghẹn, nhưng nhanh chóng lấy lại tinh thần: “Anh biết có người để ý Du Du chưa? Vậy rốt cuộc anh đến làm gì, cố ý bắt nạt em ấy à?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT