Trước khi đến Tân Xuyên, Giang Tuấn đã nhờ Lương Hách để mắt tới Giang Bạch. Dù cậu vẻ thù dai thật, nhưng điều đó cũng không cản được Lương Hách thay anh em tốt của mình, đứng từ góc độ anh trai mà theo dõi đám người xung quanh có ý đồ với cậu.
Lương Hách nhịn suốt cả buổi tối, vừa về đến khách sạn liền gọi ngay cho Giang Tuấn.
“Trưởng khoa Quan kia cứ dán mắt vào em cậu mãi, lúc rời đi còn gọi em cậu lên xe. Anh ta còn nói từng gặp em cậu ở trại trẻ mồ côi, tôi nghĩ mãi vẫn thấy lạ, một trưởng khoa tâm thần đến trại trẻ làm gì?”
Nếu ban đầu Quan Thích nói ngay là gặp ở trại trẻ, Lương Hách còn không nghĩ ngợi. Nhưng anh ta lại thăm dò suốt cả buổi rồi mới nói Giang Bạch nhìn quen mắt — vậy thì không tránh khỏi cảm giác nghi ngờ.
Giang Tuấn nghe xong, tim như nhảy khỏi lồng ngực: “Khi nào hai người về?”
Lương Hách: “Tối mai.”
Giang Tuấn: “Biết rồi.”

Cửa phòng suite trên tầng cao nhất khách sạn bị gõ. Thân Tung còn mặc đồ ban ngày, mở cửa, nhìn Quan Thích: “Có phải cậu ta không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play