Buổi sáng sớm, trời âm u, chưa đến trưa đã bắt đầu có tuyết rơi nặng hạt. Lúc bước vào nhà hàng, Lương Hách phủi tuyết trên người, ngẩng đầu chào Giang Tuấn đã đến từ trước.
Nhà hàng mà Giang Tuấn đặt cách viện nghiên cứu không xa, Lương Hách vốn suốt ngày vùi đầu trong phòng thí nghiệm, nên quyết định đi bộ một chút cho thư giãn, nhưng đi được nửa đường thì bắt đầu hối hận. Gió Bắc lạnh thấu xương, kèm theo tuyết rơi xối xả, suýt nữa thì thổi anh bay ngược về viện.
Lương Hách cởi áo khoác: “Hôm nay sao tự nhiên mời tôi ăn cơm?”
“Không có việc thì không được mời à?” Giang Tuấn rót trà nóng cho anh.
Lương Hách ngồi xuống, nhấp trà: “Nói đi, muốn lấy thông tin gì từ tôi?”
Giang Tuấn nở nụ cười: “Em trai tôi dạo này sao rồi? Hết cảm chưa?”
“Em trai cậu, Giang Bạch á?” Lương Hách ngạc nhiên nhìn anh, “Cậu không biết hả? Cậu ấy nghỉ việc ở chỗ tôi rồi, mấy hôm nay không đến nữa.”
Giang Tuấn lần trước gọi điện mới biết Giang Bạch làm việc ở viện nghiên cứu của Lương Hách, vậy mà chưa được mấy hôm đã nghỉ?
Giang Tuấn ngẩn người: “Không đến nữa là sao? Các cậu sa thải nó à?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT