Khi Tạ Hối trở về văn phòng tầng hai mươi hai, Giang Bạch vừa mới bóc xong một múi quýt chuẩn bị bỏ vào miệng, ánh mắt Tạ Hối lập tức lạnh đi: “Bỏ xuống! Quýt gây nóng trong, em không cần họng nữa à? Nước lê uống hết chưa?”
Giang Bạch: “......” Trong truyện có nói đâu là người này có gen làm cha?
Phổ Mạn không biết đã đi đâu mua quýt, giờ mới quay lại, Giang Bạch còn chưa kịp ăn được miếng nào, trong lúc Tạ Hối đi tới, cậu liều mạng nhét cả múi quýt vào miệng, một múi chưa đủ, lại bóc nốt nửa còn lại nhét hết vào.
Tạ Hối: “...... Mẹ kiếp.”
Thấy Tạ Hối đi đến, Giang Bạch lập tức bật dậy chạy.
Phổ Mạn không hiểu lão đại từ khi nào trở nên vô lý đến vậy, ăn miếng quýt cũng không cho, cô chặn Tạ Hối lại: “Anh Bạch nói miệng anh ấy có “chim”.”
Tạ Hối nghe vậy sững người: “...... Gì cơ?”
Giang Bạch cũng ngẩn ra, quay đầu lại không cẩn thận va vào bàn trà, loạng choạng rồi ngã xuống ghế sofa bên cạnh, nước quýt trong miệng làm cậu ho sặc sụa.
Tạ Hối đẩy Phổ Mạn sang một bên, mặt anh giận giữ nhưng động tác lại rất nhẹ nhàng, ngồi xuống vỗ lưng cho Giang Bạch: “Mẹ kiếp, em chạy cái gì? Nhổ ra, đừng có cứng đầu nữa!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT