Giang Tuấn ăn cơm được nửa chừng đã bỏ mặc Lương Hách mà chạy đi, lúc rời đi còn bị chửi cho một trận ra trò.
Vừa bước vào quán lẩu, anh ta đã nhìn thấy Giang Bạch: “Du Du!”
Anh ta bước nhanh lại gần, liếc mắt nhìn hai người đang ngồi cùng Giang Bạch, chủ động giới thiệu: “Chào hai bạn, tôi là anh trai của Giang Bạch, tôi tên Giang Tuấn.”
Ánh mắt Giang Tuấn lướt qua Đường Thiên Minh, lập tức nhận ra: lần trước tới trường tìm Giang Bạch, chính người này đã đứng ngay ngoài cửa lớp. Anh ta lên tiếng: “Ơ, là cậu à.”
Giang Bạch: “Hai người quen nhau?”
Giang Tuấn ngồi cạnh cậu: “Lần trước anh đến trường tìm em, em không có đó. Ngay trước cửa lớp anh gặp cậu ấy, nói là đàn anh của em.”
Chữ “đàn anh” vừa thốt ra, sắc mặt Hạ Lâm khẽ động, khẽ liếc nhìn Đường Thiên Minh một cái.
Đường Thiên Minh dường như đoán trước được ánh mắt kia, lạnh lùng lườm lại một cái, đầy cảnh cáo.
Hạ Lâm thu ánh nhìn về, nhanh chóng nở nụ cười ngoan ngoãn với Giang Tuấn: “Chào anh, em là Hạ Lâm, em, anh Thiên Minh và Tiểu Bạch đều lớn lên trong cùng một cô nhi viện.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT