Cả đêm Tạ Hối không về, Giang Bạch cũng chẳng buồn nghĩ nhiều, tùy tiện ăn gì đó rồi đi ngủ.
Suốt cả đêm ấy, Tạ Hối không nhận được lấy một cuộc gọi. 
Đến trưa Tạ Hối quay sang hỏi Trình Tăng: “ Giang Bạch nhắn tin cho cậu không?”
Trình Tăng lắc đầu, còn lẩm bẩm than phiền: “Tối qua anh đi mà chẳng buồn liếc người ta lấy một cái, chắc đến cả em cũng bị anh liên lụy rồi đấy.”
Tạ Hối trừng mắt : “Sao hả? Mới vài ngày đã muốn làm phản rồi hả? Đừng quên mình là người của ai?”
Trình Tăng lẩm bẩm nhỏ giọng “ Cũng tại anh hết đó…”
“Cút.” Tạ Hối tức giận. *Con cáo nhỏ này kiên nhẫn thật. Anh không về cả đêm thế mà không gọi lấy một cuộc điện thoại, là có ý gì đây,  Muốn một mình độc chiếm căn nhà của tôi à?*
Tạ Hối bật camera giám sát trong nhà xem Giang Bạch làm gì, nhưng chỉ thấy màn hình đen kịt. Anh gõ máy tính, xác nhận không hỏng, rồi tua lại đoạn ghi hình trước đó. Khi tua đến thời điểm tối qua, ngay sau lúc anh rời đi chưa bao lâu thì màn hình đột nhiên tắt.
Sắc mặt Tạ Hối trầm xuống: “Trình Tăng, bảo Phổ Mạn qua đó xem thử.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play