Ngày hôm sau, Giang Bạch dẫn Phổ Mạn ra ngoài như kế hoạch. Tạ Hối, chân bị thương nghỉ ở nhà, ban đầu còn định đi theo, nhưng bị Giang Bạch từ chối thẳng: “chân anh đi chậm, không dẫn theo.”
“Anh, em nói thật, có ai dám đối xử với anh thế này không? Chỉ vì đẹp trai nên anh dâu  mới dám kiêu ngạo trước mặt anh,” Trình Tăng - cũng là người bị bỏ lại ở nhà - đóng vai tay chân trung thành, bên cạnh lải nhải thay Tạ Hối.
Tạ Hối dùng cái chân lành đạp cho một phát “Đẹp trai à?”
Trình Tăng bị đá đau: “Chẳng lẽ không phải?”
Tạ Hối “chậc”: “Cậu biết cái quái gì.”
Quả thật Trình Tăng không hiểu nổi. Đây là lần đầu tiên cậu thấy có người chỉ mất bốn ngày đã khiến anh cậu cam tâm tình nguyện ngoan ngoãn nghe lời như vậy: “Thế anh thích cái gì ở anh ấy ? Đến mức vì anh ấy mà suýt nữa mất mạng, chuyện này mà để lộ ra ngoài thì cười rụng hết răng đấy.”
Ai dám cười? Bẻ răng hắn! Tạ Hối cười khẩy.
Nhưng thật lòng, Tạ Hối cũng không rõ mình nghĩ gì. Khi giữ cửa xe, tay anh run, chưa quyết định. Hiếm có món đồ chơi hợp ý như Giang Bạch. Nếu cậu chết, anh tìm đâu ra người khác?
Trình Tăng hỏi thực tế: “Anh, nếu một ngày anh dâu phản bội, anh có xuống tay được không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play