Nửa tiếng sau, Trình Tăng dừng xe trước quán nước cạnh cổng trường, vội vã bước xuống, vẫy tay qua cửa kính với Giang Bạch: “Anh dâu!” chẳng có chút nào ra dáng trợ lý Trình chững chạc như mọi khi.
Vừa bước ra khỏi quán, Giang Bạch đã bị Trình Tăng chặn lại kiểm tra từ trên xuống dưới:
“Anh dâu không sao chứ? Sao điện thoại tắt máy thế? Còn camera giám sát ở nhà cũng bị ngắt luôn là sao? Tự dưng chạy đến đây làm gì? Anh có biết anh trai em sợ chết khiếp không? Tụi em còn tưởng anh bị bắt cóc—”
Cửa kính phía sau hạ xuống, Tạ Hối lạnh lùng liếc Trình Tăng đang thao thao bất tuyệt: “Lên xe.”
Trình Tăng như một con husky bị mắng, mới giây trước còn vẫy đuôi nhắng nhít, giây sau đã cụp tai xụ mặt. Cậu ta nuốt mấy lời còn dang dở, “Dạ” một tiếng rồi quay người mở cửa xe cho Giang Bạch:
“Anh dâu lên xe trước đi ạ.”
Giang Bạch cúi người liếc Tạ Hối, sắc mặt anh trông còn tệ hơn cả tối qua, do dự một lúc rồi cậu mới ngồi vào. Tuy không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng nghe Trình Tăng gào thét thế kia, cũng đoán được tám chín phần.
Ngồi vào trong xe, Giang Bạch lên tiếng giải thích: “Tối qua mất điện, điện thoại tôi hết pin. Sáng ra ngoài tôi chưa kịp sạc thì tắt nguồn.” Cậu quay sang nhìn Tạ Hối, “Anh đi tìm tôi à?”
Thật mẹ nó quá ảo!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT