Chiêu Tuyết có tỷ tỷ là ánh trăng trắng trong lòng văn, dịu dàng mà kiên cường.
Chiêu Tuyết có muội muội là nữ chính thế thân, đáng yêu lại ngọt ngào.
Mà Chiêu Tuyết – chỉ là một đứa trẻ bị gia tộc nhặt từ trên nền tuyết về, một pháo hôi qua đường chẳng mấy ai để ý.
Sau khi tỷ tỷ qua đời, các nam chính lần lượt tìm đến muội muội – người có khuôn mặt giống nàng và đem muội muội xem như thế thân, tùy ý trói buộc và dày vò.
Muội muội từng kiều mị vô tư, cuối cùng rơi vào điên loạn, bị bắt nhốt trong cảnh giới, chứng đạo mà chết.
Từ đó, gia tộc suy tàn, thân nhân từng người một rời bỏ nàng.
Chỉ còn lại một mình Chiêu Tuyết, cô độc giữa gió tuyết.
【Không thể đạt được cái kết bi kịch đã định, thì số phận bi thảm mãi không kết thúc.】
Hệ thống nói với nàng:
“Nhiệm vụ của ngươi là tiếp nhận toàn bộ kịch bản đã định của tỷ tỷ và muội muội. Thay các nàng... mà chết.”
Chiêu Tuyết cười nhạt.
“Nếu vậy… ta sẽ lấy thân nuôi ma.”
Một câu tóm tắt: Ký chủ được cả đoàn sủng, nhưng luôn cho rằng mình là kẻ bị tất cả ghét bỏ.
Lập ý: Khai thác năng lực chủ quan, vượt lên số mệnh.