“Nương nói, sau tết ta cũng coi như trưởng thành, nên sắm vài món đồ dùng của nữ hài tử.”
Bạch Thủy nhìn Văn Nguyệt mặt đỏ như ráng chiều, rồi lại liếc sang Lư Ngư đang mỉm cười, bèn thuận miệng cười trêu:
“Ngươi nương vốn định để Lưu đại bá đưa, nhưng Lưu đại bá nói trong nhà bận rộn, đi không thoát, liền bảo ta đưa ngươi thay. Dù sao cũng tiện đường, thuận tay giúp ngươi tìm một cái như ý lang quân.”
“Bạch, Bạch đại ca, ngươi lại nói bậy!” Văn Nguyệt vội vã cúi đầu, bưng bát cháo lên uống ừng ực, không dám hé thêm lời nào.
Đối với chuyện thành thân, nàng vẫn còn chút sợ hãi, chỉ cần bị nhắc tới liền đỏ bừng mặt. Bạch Thủy cùng Lư Ngư cũng không chọc ghẹo thêm, trong lòng đều ngầm hiểu: nữ tử đến tuổi thẹn thùng, cũng nên tỏ vẻ lý giải.
Ngày hôm sau, khi Bạch Thủy cùng Lư Ngư gặp lại Văn Nguyệt, là do Cố thị tự mình đưa tới. Chỉ thấy nàng hôm nay khác hẳn mọi khi: bỏ đi bộ y phục vải thô, thay bằng áo bông màu lam thẫm, cổ còn quàng khăn lông nâu mềm mại, búi tóc cũng được chải gọn gàng tinh xảo, ngay cả trên mặt cũng điểm chút son phấn, mười phần tươi tắn.
“Uy, muội muội ngươi chẳng phải chỉ đi mua đồ thôi sao? Ăn vận thế này còn tưởng đi xem mắt!” Bạch Thủy ghé vào tai Lư Ngư thấp giọng cười trêu, ánh mắt nhìn dáng vẻ thay đổi đột ngột của Văn Nguyệt không khỏi ngẩn ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play