“Thật mệt chết ta, nương à, đêm nay nhất định phải chưng cho ta một nồi màn thầu thịt mới được.”
Nghe thanh âm, Bạch Thủy liền nhận ra là Lư Đại Hổ, mà từ lời hắn nói, tất nhiên Vương Chiêu Đệ cũng ở đó.
Bạch Thủy khẽ ra hiệu cho Lư Ngư im lặng, rồi kéo y ẩn vào sau bụi rậm ven sông, lặng lẽ nghe đối thoại của hai mẹ con kia.
“Trong đầu chỉ biết ăn, đến chuyện kiếm tiền cũng không lo! Nếu không phải vì ngươi, ta sao phải nhúng tay vào việc hiểm ác này chứ?” Vương Chiêu Đệ nghiến răng trách mắng, “Cũng không biết nãi nãi ngươi có chịu giúp ngươi vòi tiền hay không, nếu được thì chúng ta còn dễ xoay xở.”
“Mẫu thân yên tâm, nãi nãi chỉ cần vừa khóc vừa náo, nhị thúc nào dám không đưa tiền?” Lư Đại Hổ vừa nói vừa cười ha hả.
“Cái đồ oan gia này, nhỏ giọng chút! Đừng để người ta nghe thấy, trời cũng muộn rồi, mau về thôi.”
Nói đoạn, hai mẹ con vội vã rời đi. Bạch Thủy lúc này mới kéo Lư Ngư từ trong bụi bước ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT