Họ đến thẳng thư cục, nói muốn tìm tác giả của “Chuyện không thể không kể giữa phu nhân tướng quân và Tam Bách Nhị Thập Nhất”, chủ tiệm cười híp mắt: “Nhị vị, cuốn sách này hiện tại thực sự rất ăn khách, nhiều độc giả cũng muốn gặp tác giả lắm, nhưng giữa chúng ta có giao kèo, không được tùy tiện tiết lộ thân phận tác giả.”
Tống Nhạc Thiên hừ nhẹ một tiếng: “Không được tùy tiện tiết lộ, tức là trong một số trường hợp thì vẫn có thể tiết lộ, đúng không?”
Lão bản ngập ngừng: “Cái này…”
Minh Hải lấy ra một thỏi bạc đặt vào tay ông ta: “Lão bản không cần khó xử.”
Lão bản thư cục có thể mở tiệm lớn thế này ở Vân Long Quan, đâu phải chưa từng thấy tiền. Với dân thường mà nói, thỏi bạc kia không nhỏ nhưng với ông thì chẳng đáng là bao. Tuy nhiên, để có được địa vị như hôm nay, tầm nhìn của ông cũng chẳng tầm thường. Chỗ dựa của ông chưa chắc e ngại người trước mặt, nhưng loại người thế này tốt nhất đừng dính vào.
Một chuỗi liên hệ lướt nhanh trong đầu ông, nhưng chỉ trong chớp mắt ông sảng khoái nhận lấy bạc rồi đưa họ một địa chỉ.
Minh Hải kéo Tống Nhạc Thiên rời đi, nhưng Tống Nhạc Thiên không vội, trước tiên nhờ lão bản gom hết sách của tác giả kia lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT