Món ăn hộp mù lần này cũng coi như ổn, không có món nào họ kiêng kỵ, gà tôm cá thịt đều có đủ cả. Món mặn đậm đà lưu hương, món nguội thanh đạm giải ngấy.
“Ngon thật.” Tống Nhạc Thiên ăn xong, vẻ mặt thỏa mãn.
Tiểu Ngũ Tử bổ sung: “Trừ cái tên ra.”
Tống Nhạc Thiên dứt khoát không muốn nhớ lại mấy cái tên kỳ quặc chẳng liên quan gì đến món, thật sự là không hiểu nổi nổi cái kiểu phong nhã cưỡng ép đó.
Tiểu nhị bưng thêm một đĩa nguội nữa tới, tươi cười giới thiệu: “Đây là món tráng miệng thanh miệng tặng kèm của quán ta – ‘Liệt diễm tiêu dung tâm trung tuyết’.”
Tống Nhạc Thiên thở dài: “Không phải chỉ là cà chua trộn đường thôi à, đúng là màu đỏ đấy, nhưng một món nguội mà đặt tên là ‘liệt diễm’ thì có thấy lương tâm cắn rứt không?”
Tiểu nhị ngơ ngác: “Liên quan gì đến lương tâm?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT