Bị nói sai một câu, Minh Hải liền bị Tống Nhạc Thiên lạnh nhạt cả nửa ngày. Hắn nghĩ ra không biết bao nhiêu cách để dỗ người nhưng tất cả đều thất bại, Tống Nhạc Thiên dứt khoát nằm xuống ngủ luôn, không cho hắn một cơ hội xoay chuyển tình thế.
Tiểu Ngũ Tử gõ cửa: “Tướng quân, đến Quế Thành rồi, có muốn dừng lại nghỉ chân không ạ?”
Mắt Minh Hải sáng lên, đặc sản cá đậu phụ hoa quế ở Quế Thành nổi tiếng lắm, nương tử nhà mình lại mê ăn ngon, biết đâu có thể nhân cơ hội này dỗ người ta vui lại.
“Phu nhân, dậy ăn chút gì nhé?”
Tống Nhạc Thiên chẳng thèm để ý, không trả lời.
Minh Hải bèn bắt đầu miêu tả món cá đậu phụ hoa quế ấy ngon thế nào, nổi tiếng ra sao, từ cách làm đến hương vị, chất lượng… nói như thể trên trời dưới đất không đâu sánh bằng, còn ngon hơn cả ngự thiện.
Tống Nhạc Thiên chỉ hỏi đúng một câu: “Huynh vừa bảo cá đậu phụ hoa quế phải dùng hoa quế tươi nhất, non nhất hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT