Dù sao trước đó Tống Nhạc Thiên cũng đã bị bắt gặp vài lần lúc ra vào không gian, lại còn thường xuyên lấy ra mấy loại trái cây không rõ nguồn gốc, cậu cảm thấy người khác thật sự biết được bí mật của mình cũng là điều bình thường. Chỉ là từ che che giấu giấu thành quang minh chính đại, tuy hơi rối một chút, nhưng cũng nhanh chóng chấp nhận thực tế, không định giải thích thêm nữa.
Minh Hải thấy cậu không phản bác nữa, tưởng cậu đã ngầm thừa nhận suy đoán của mình, thầm nghĩ: Nương tử đúng là yêu tinh! Nếu là người thường, biết người mình yêu là yêu tinh, sợ là đã bị dọa ngất xỉu rồi. Ví dụ kinh điển: Hứa Tiên.
Nhưng Minh Hải lại không ngất, thậm chí còn rất điềm tĩnh, vẻ mặt như thể năng lực tiếp nhận của mình cực kỳ tốt. Chủ yếu là vì hắn đã sớm đoán được nương tử nhà mình là yêu tinh, đã qua giai đoạn kinh ngạc ban đầu. Hơn nữa, hắn cảm thấy mình là phu quân của một đại yêu, thì nên có tâm lý vững vàng, để ứng phó với những tình huống như bị trời đánh sét bổ trong tương lai.
Đúng vậy, bị sét đánh. Trong truyện đều viết như thế cả, người và yêu ở bên nhau cơ bản sẽ bị trời trừng phạt, bị sét đánh coi như còn nhẹ. Hắn chỉ mong ông trời đánh nhẹ tay một chút thôi.
Vẻ mặt bình tĩnh pha lẫn một tia bất khuất của Minh Hải khiến Tống Nhạc Thiên thấy khó hiểu. Là người từng ra chiến trường, gặp chuyện mà bình tĩnh là điều bình thường, nhưng bất khuất thì là sao?
Tống Nhạc Thiên cảm thấy cần phải để Minh Hải thư giãn một chút: “Thật ra huynh không cần nghiêm túc vậy đâu. Ta chỉ có chút năng lực đặc biệt thôi, nhưng ta không ăn thịt người.”
Minh Hải gật đầu thật mạnh: “Ta biết, có một số yêu tinh không ăn người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play