Tống Nhạc Thiên cảm thấy Minh Hải đúng là một nhân tài, nếu ở hiện đại thì chắc chắn là kiểu blogger Mary Sue nổi tiếng, mấy câu thoại sét đánh này tuôn ra liên tục. Nhưng không sao, sau khi bị sét hiện đại dội không biết bao nhiêu lần, cậu thấy mình vẫn chịu được.
Mọi người đều biết Tống Nhạc Thiên rất thích ngủ nướng, buổi sáng ngoài Tiểu Ngũ Tử hỏi một câu có việc gì không thì không ai dám quấy rầy cậu.
Cậu lề mề đi vào không gian, bay thẳng đến ổ khóa nhiệm vụ, tiến độ hiện là 34/100. Cậu nhớ tối qua ít nhất đã hôn hơn năm chục lần, vậy mà chỉ tăng thêm có hơn hai mươi lần, tính ra thì hơn một nửa là hôn uổng công rồi, có nghĩa là phần lớn vùng bị trùng. Càng về sau vùng đã hôn sẽ càng nhiều, tỉ lệ trùng càng cao, nhiệm vụ càng khó hoàn thành, nhất định phải nghĩ cách.
Chiếc ổ khóa cậu đang đứng là nơi tầm nhìn tốt nhất trong không gian, có thể nhìn rõ hầu hết mọi nơi. Cậu vô tình ngẩng đầu thì thấy ngay một cảnh chói mắt, hai tên không biết xấu hổ đó đúng là không chịu để phí giây nào.
Tống Nhạc Thiên dụi dụi mắt, tuy cảm thấy cảnh tượng ấy thật khó mà nhìn thẳng, nhưng lại giúp cậu mở ra cánh cửa đến một thế giới mới. Trước đây cậu chỉ nghĩ đến chuyện hôn Minh Hải ở các vị trí và góc độ khác nhau, sao không thử thay đổi động tác? Ví dụ như nhảy lên hôn trán, nằm đè lên người hôn trán, giơ lên cao rồi hôn trán, vào bếp làm một màn, vào phòng tắm làm một màn, ra vườn hoa làm thêm màn nữa—quả thực hoàn hảo.
Cậu vui vẻ hét về phía chỗ của con rắn hoa và gà mái: “Cảm ơn nha!”
Bình thường giọng nói của cậu khá vừa phải, nhưng lần này hơi lớn tiếng. Mà hai kẻ đang hòa hợp sinh mệnh kia lại quá nhập tâm, nên bị dọa cho giật nảy mình. Rắn hoa vô ý rơi xuống từ trên cây, không vui chống người dậy, ra vẻ rất không hài lòng, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT