Tống Nhạc Thiên chỉ là thuận miệng lẩm bẩm một câu hôm qua kể đến đâu rồi nhỉ nhưng lại không nhớ nổi. Cậu thề là mình chỉ tùy tiện nói vậy thôi, kết quả liền nghe thấy một tiếng sét giữa trời quang.
Tiểu Ngũ Tử đầy mong chờ nhìn cậu: “Phu nhân, Nam Cung Bá Thiên và Hận Thiên Cao bao giờ mới xuất hiện ạ?”
Tống Nhạc Thiên hóa đá tại chỗ: “Các ngươi làm sao biết hai người đó?!”
Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn Phó Thành, bán đứng hắn sạch sành sanh. Tống Nhạc Thiên biết khinh công của Phó Thành rất giỏi, lập tức nghĩ đến khả năng nghe lén. Vừa nghĩ đến chuyện đêm qua hai người họ đã làm gì, cậu liền chột dạ, không rõ Phó Thành nghe được bao nhiêu, hay là… nghe hết rồi?
Phó Thành nhìn vẻ mặt cậu không ổn, vội vàng giải thích: “Phu nhân chớ nghĩ nhiều, thuộc hạ… thuộc hạ chỉ vì lo cho sự an toàn của phu nhân nên mới theo đến đó, chỉ nghe được hai cái tên ấy thôi, những cái khác tuyệt đối không nghe, chuyện này tướng quân cũng biết.”
Câu này lại kéo cả Minh Hải xuống nước. Tống Nhạc Thiên tức đến ngứa răng: tên hỗn đản kia vậy mà biết có người nghe lén, đã biết còn để mình kể những chuyện xấu hổ kia, lại còn làm những chuyện đáng xấu hổ ấy nữa, đồ khốn!
Phó Thành cảm thấy mình như được việc lại hóa hỏng việc, âm thầm lùi về sau hai bước: “Phu nhân yên tâm, thuộc hạ thực sự chỉ nghe được tên hai người thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT