Dạo gần đây bận kể chuyện, cậu ít vào không gian hơn, nhìn đám cây trĩu quả trong lòng không khỏi xót xa – toàn là tiền đấy, không nên để phí như vậy. Cậu quyết định sau này mỗi ngày đều phải vào hái trái, giống như người ta chơi game điểm danh hàng ngày, không để lãng phí chút nào.
Con rắn hoa và gà mái dường như đã hoàn thành một giai đoạn tiến hóa, nhưng không có gì thay đổi đặc biệt, điều này khiến cậu yên tâm phần nào.
Cậu lại đến xem dược điền, chính giữa ruộng lại trồng đúng cây hà thủ ô mà nguyên soái đã cho.
Lúc đầu nguyên soái đưa là loại đã phơi khô, vì đồ tươi không dễ bảo quản. Cậu thấy hơi tiếc, liều mạng thử trồng xem sao, không ngờ mảnh đất hoàn mỹ lại thần kỳ như vậy, đến cả cây phơi khô cũng có thể trồng sống lại. Hơn nữa không biết là do rễ còn sót hay là hạt rơi xuống, xung quanh lại mọc ra vài mầm non – trong mắt cậu, mấy cái mầm này chẳng khác nào từng thỏi vàng.
Cái mầm non trên gốc cây to vẫn không có chút phản ứng nào, cảm giác như đất hoàn mỹ bị đánh bại, mất hết thể diện. Song Tống Nhạc Thiên đã quen với tình trạng này, liếc qua một cái rồi vứt ra sau đầu, sau đó bay đến ổ khóa lớn quan sát nhiệm vụ.
Quả nhiên tiến độ nhiệm vụ đã tăng. Cậu nhớ rõ mình hôn ở khóe miệng, vậy thì nghĩa là không cần hôn môi cũng tính là hoàn thành nhiệm vụ.
Tống Nhạc Thiên bỗng phát hiện ra trước đây mình nghĩ hẹp quá. Lúc đầu thấy nhiệm vụ yêu cầu hôn hôn, bản năng nghĩ ngay đến hôn môi, cảm thấy làm đủ một trăm kiểu quá khó. Bây giờ phát hiện hôn chỗ khác cũng được, đầu óc liền sáng bừng, hình như nhiệm vụ này cũng không quá khó thực hiện nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play