Phu nhân của Nguyên soái tên thật là Phong Như, người thân quen đều gọi bà là Nhị nương, là chị ruột của Phong Tam nương, từ nhỏ hai chị em đã thân thiết, tình cảm sâu đậm. Một người gả cho vị thiếu tướng trẻ mới bắt đầu nổi danh năm xưa, một người thì thân cô thế cô, tự mình làm ăn buôn bán trái cây, sống ung dung tự tại.
Tống Nhạc Thiên nhớ lúc trò chuyện với Phong Tam nương từng nhắc đến một người chị gái thân thiết đang sống ở Hạc Thành, còn nói nếu có cơ hội gặp thì thay đối phương hỏi thăm một câu. Nhưng lại không nói rõ thân phận người đó là ai, chỉ bảo gặp rồi sẽ nhận ra.
Tống Nhạc Thiên thấy hơi xấu hổ, vì đúng thật là cậu chẳng nhận ra được. Thực ra hai chị em này giống nhau đến bảy tám phần, nhìn qua là biết là ruột thịt, chỉ là phong cách ăn mặc và tính cách lại khác xa nhau, cậu tạm thời không liên hệ được.
Nhìn thấy Phong Tam nương thì phản ứng đầu tiên của cậu là nghĩ tới Đồng chưởng quầy, nhưng khi nhìn thấy Phong Như phu nhân thì lại nghĩ đến Mục Quế Anh. Cậu cảm thấy trí tưởng tượng của mình thực sự không đủ phong phú, nhưng nói đến tưởng tượng thì bên cạnh cậu lại có một vị não bổ đại đế cơ mà.
Tống Nhạc Thiên liếc sang Minh Hải, trong mắt đầy nghi vấn: Ngươi quen phu nhân Nguyên soái bao nhiêu năm rồi, thấy Phong Tam nương mà không thấy quen sao?
Minh Hải không được tự nhiên, đưa tay gãi mũi rồi trừng mắt lại đầy lý lẽ: Ta đâu nhớ Phong Tam nương trông thế nào, nam tử đàng hoàng ai lại cứ nhìn chằm chằm vào mặt nữ nhân người ta chứ?
Tống – không đứng đắn – Nhạc Thiên: “…….” Bình thường người ta lần đầu gặp người lạ không phải cũng nhìn mặt người ta một cái sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play