Tống Nhạc Thiên có hơi chột dạ: “Thật ra dáng vẻ hiện giờ của Hải ca ca cũng khá đẹp trai mà.”
“Làm nũng cũng vô dụng.” Minh Hải mặt lạnh: “Quýt thật sự có thể giảm nóng à?”
Tống Nhạc Thiên thấy một chuỗi mụn nước nổi đầy ở khoé miệng Minh Hải, ngẩng đầu nhìn lên trần nhà: “Ờ thì, thời tiết hôm nay đẹp ghê.”
Minh Hải mở cửa sổ ra, bên ngoài mưa lất phất: “Đúng là thời tiết tốt thật.”
Tống Nhạc Thiên sờ cái túi vải nhỏ, bên trong đã hết quả trám: “Chờ ta năm phút.”
Minh Hải còn đang thắc mắc năm phút là gì thì đã bị đẩy ra khỏi phòng. Chuyện này đã thành ăn ý giữa hai người, hắn biết Tống Nhạc Thiên muốn ở một mình, chắc là muốn biến mất một lát nên không đi xa, chỉ cẩn thận trông chừng bên ngoài.
Tống Nhạc Thiên vội vàng vào không gian, hái ít quả trám rồi vội vã trở ra, mở cửa thò đầu ra: “Vào đi, quay lại rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play