Minh Hải muốn dẫn Tống Nhạc Thiên đi dạo chỗ khác, trời đẹp thế này, chẳng lẽ lại lãng phí thời gian trong khách điếm? Nhưng Tống Nhạc Thiên lại không muốn ra ngoài. Cậu chẳng nói chẳng rằng, cứ nhìn chằm chằm vào Minh Hải, nhìn suốt một canh giờ.
Minh Hải thấy không ổn: “Sao vậy? Không vui à? Lần đầu ngươi đi, lại lạ mặt, ra giá không rẻ, người ta cẩn thận một chút cũng bình thường mà.”
Tống Nhạc Thiên biết hắn hiểu lầm: “Ta không sao đâu, chuyện thường tình thôi, ta hiểu mà.”
“Vậy thì ngươi là…” Minh Hải nghĩ đến dáng vẻ buồn nôn của cậu tối qua, nghi ngờ cậu nhớ lại chuyện gì không hay, nếu đúng thế thật thì lại càng khó hỏi.
Tống Nhạc Thiên chống cằm, cố ý chớp chớp đôi mắt to, tỏ vẻ đặc biệt vô tội: “À này, chúng ta chơi một trò chơi được không?”
Minh Hải: “Trò gì?”
“Tâm sự thật lòng.” Tống Nhạc Thiên sửa chút luật chơi: “Một người hỏi, một người trả lời, phải nói thật, cũng phải trả lời, thay phiên nhau hỏi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT