Tính cách của Tống Nhạc Thiên quyết định rằng cậu sẽ không mang tâm trạng tồi tệ của hôm trước sang ngày hôm sau, ít nhất là không thể hiện ra ngoài. Thế nên sáng hôm sau khi tỉnh dậy, cậu đã khôi phục tinh thần, dự định mang đại anh đào đi bán.
Hôm trước Minh Hải đã tìm hiểu gần hết thông tin, hai người trực tiếp đến Bách Quả Trai, đây là cửa hàng trái cây nổi tiếng nhất, hầu như thành trấn nào trên toàn quốc cũng có chi nhánh. Trái cây ở đây chất lượng tốt, giá cũng đắt, thường xuyên có các loại trái cây hiếm được bán.
Dân thường hay mua trái cây ở các sạp, nhưng ở đó chỉ có trái cây theo mùa và sản xuất tại địa phương. Muốn ăn trái cây vận chuyển từ nơi khác đến thì hầu như phải đến cửa hàng, mà nơi có chủng loại đầy đủ nhất chính là Bách Quả Trai, vì vậy nơi này rất được các nhà giàu ưa chuộng.
Vừa vào trong, Tống Nhạc Thiên đã thấy sầu riêng, cả người cậu choáng váng. Cậu bắt đầu nghi ngờ trí nhớ của mình. Cậu chưa từng ăn sầu riêng, nhưng đã nghe nói đến. Hình như sầu riêng không phải là trái cây của nước này. Vậy nên Bách Quả Trai đã lợi hại đến mức có thể nhập khẩu trái cây từ nước ngoài sao? Mà thế giới này có Thái Lan à?
Cậu cảm thấy tình hình không mấy lạc quan. Có quá nhiều trái cây ngon như vậy, đại anh đào của cậu chẳng còn gì là hiếm lạ, e là sẽ khó bán. Vậy thì chi bằng trực tiếp đến nơi nhỏ bán. Nhưng những nơi nhỏ lại không có nhiều nhà giàu, lần trước cậu cũng chỉ là may mắn mà thôi.
Minh Hải thấy bộ dạng chán nản của cậu, tỏ vẻ ngạc nhiên: “Hết tự tin rồi à? Hiếm thấy đấy.”
Tống Nhạc Thiên trợn mắt: “Bớt giả vờ đi, ngươi sớm đoán được rồi đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT