Chờ gần nửa canh giờ, cuối cùng cũng có một người trung niên mặc trường sam xanh, trông khá nho nhã bước ra: “Ngày hôm nay có nhiều người đến thật, có thể được nhiều người ủng hộ như thế, đúng là tam sinh hữu hạnh với Vô Trần công tử của chúng ta.”
Nếu thường đọc tiểu thuyết cổ xuyên thể loại tình cảm thì vừa nghe cái tên này là đoán ra ngay —— hoa khôi kỹ quán. Trùng hợp là mấy truyện xuyên không Tống Nhạc Thiên từng đọc hầu hết đều thuộc dạng một đường đi lên đỉnh cao nhân sinh, cũng có xuất hiện hoa khôi kỹ quán nhưng toàn là nữ. Trong lúc nhất thời, đầu óc cậu chưa nghĩ ngay đến khả năng đó.
Minh Hải thì khác. Sống ở thời đại nam phong thịnh hành này, dù ít tiếp xúc với cuộc sống trong thành nhưng ít nhiều vẫn biết, vừa nghe cái tên kia sắc mặt đã trầm xuống, kéo Tống Nhạc Thiên đòi đi.
Cuối cùng cũng chờ đến lúc bắt đầu rồi, Tống Nhạc Thiên nào chịu đi, "Đi gì chứ, người chủ trì cũng ra rồi mà.”
Người chủ trì? Minh Hải chẳng hiểu nổi cậu đang nói gì, nhưng cũng thấy rõ cậu không muốn đi. Trong lúc hai người kéo qua kéo lại, người trên đài đã nói xong rồi lui vào trong, thay vào đó là một thiếu niên tuấn tú bước lên sân khấu, còn mang theo một cây cổ cầm.
Tống Nhạc Thiên nhỏ giọng hỏi: “Đây là Vô Trần công tử à?”
Người bên cạnh lập tức lộ vẻ chán ghét: “Vô Trần công tử sao có thể ra sớm như vậy, người ta là hoa khôi đấy, còn phải chờ lâu nữa kìa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT