Tống Nhạc Thiên bắt đầu tưởng tượng mình đang ngồi tàu cao tốc, chỉ cần gặm xong một cái xúc xích là tới nơi rồi. Có điều lần này xe chạy thật sự quá chậm, xúc xích lại không dễ cắn khiến cậu cực kỳ khó chịu.
Ngay khi cậu tưởng như mình sắp lên tiên, cuối cùng cũng gần đến nơi. Phu xe như hiểu cậu khó chịu đến mức nào, vội vàng lớn tiếng nhắc nhở: “Tiểu lang quân, chúng ta sắp đến rồi, ngài xem, bây giờ đã có thể nhìn thấy cổng thành rồi đấy.”
Dù đầu óc đã mơ hồ, nhưng Tống Nhạc Thiên vẫn nghe rõ rành rọt giọng nói êm tai như tiếng trời của phu xe, đột nhiên cảm thấy tinh thần phấn chấn hẳn: "Đến rồi hả? Ta muốn nhìn cổng thành!”
Minh Hải vội vàng đỡ cậu lại: "Bình tĩnh.”
Không cần Minh Hải nói, Tống Nhạc Thiên cũng thấy hành động vừa rồi của mình chẳng khác nào hồi quang phản chiếu, có chút buồn cười nhưng vẫn rất phấn khích, hành trình khổ cực của mình cuối cùng cũng sắp kết thúc rồi.
Xe ngựa đưa họ đến trước cửa khách điếm, Minh Hải vào trước xem phòng, đặt xong mới dìu Tống Nhạc Thiên xuống xe đưa vào trong.
Tống Nhạc Thiên đơn giản đánh giá qua một lượt. Không tệ, khá sạch sẽ. Cậu mềm nhũn đổ người xuống giường, cuối cùng cũng có cảm giác an ổn. Xóc nảy suốt một chặng dài khiến cậu bắt đầu nghi ngờ cả thế giới này vốn đã luôn chao đảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play