Tống Nhạc Thiên dụi dụi mắt, xác nhận mình không nhìn nhầm — tiến độ nhiệm vụ vậy mà đã lên đến 99/100. Cậu thật sự không thể hiểu nổi rốt cuộc nhiệm vụ này là chuyện gì.
Kinh ngạc đã thay thế cho sợ hãi, cậu chẳng còn nghĩ xem con rắn độc có đến cắn mình hay không nữa, lập tức ngồi khoanh chân xuống đất bắt đầu suy nghĩ: tiến độ nhiệm vụ bỗng nhảy vọt như thế, xem ra sắp hoàn thành rồi, mà vẫn không rõ phải làm gì để hoàn thành. Nghĩ đến đó thì thấy quá ấm ức.
Những ngày qua người thường xuyên ôm cậu ngoài Minh Hải ra thì không còn ai khác, Tống Nhạc Thiên nghĩ rằng chắc hẳn nhiệm vụ đột nhiên tiến nhanh thế là vì Minh Hải, nhưng còn những lần hoàn thành trước đó thì sao? Trước đây Minh Hải còn chưa xuất hiện mà.
Càng nghĩ càng thấy rối rắm, đầu óc như bị thắt nút. Đúng lúc đó, trong chiếc tivi nhỏ vang lên giọng của Lý Nguyệt Hà, cậu vội vã đi ra ngoài, còn chưa kịp thay quần áo thì Lý Nguyệt Hà và Minh Hải đã về tới nơi, nhìn thấy bộ dạng hiện tại của cậu, cả hai đều lộ ra vẻ mặt vô cùng buồn cười.
Lý Nguyệt Hà nói: “Con à, con nằm lâu quá rồi nên thấy khó chịu phải không?”
Nàng nói một cách nhẹ nhàng, nhưng Minh Hải thì thẳng thừng hơn nhiều: “Ngủ lâu quá ngủ hỏng đầu rồi à?”
Tống Nhạc Thiên: “…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT