Tam vương gia nghĩ rằng Minh Hải đã có thể thản nhiên bàn luận về sách tranh xuân cung, hẳn cũng không phải là người câu nệ, bèn nói thẳng: “Quyển binh thư hôm qua tướng quân cho bổn vương mượn rất hay, bổn vương muốn mượn thêm vài quyển nữa, không biết tướng quân có bằng lòng không?”
Minh Hải và Tống Nhạc Thiên đồng loạt lộ vẻ kinh ngạc, theo phản xạ nhìn nhau, sau đó hỏi lại: “Vương gia nói thật sao?”
Tam vương gia thấy kỳ lạ, sao hai người này lại phản ứng mạnh như vậy, rõ ràng hôm qua còn chủ động cho mượn mà. Thật ra thì y cũng không muốn đích thân tới mượn sách. Sáng sớm hôm nay đã đến thư cục tìm nhưng những quyển ở thư cục kém xa so với mấy quyển Minh Hải đưa hôm qua, dù sao đó cũng là đồ tốt trong cung, tất nhiên không phải hàng bình thường, xem qua hàng tốt rồi thì không dễ gì chấp nhận loại tầm thường nữa.
Sau một đêm, một Tam vương gia đoan chính giữ lễ như y đã mở ra cánh cửa thế giới mới, lại còn nhanh chóng thích nghi. Tuy y và Vương phi là do chỉ hôn mà thành thân, nhưng sống bên nhau nhiều năm, cũng nảy sinh ít nhiều tình cảm. Không phải là không ngưỡng mộ sự ân ái của hoàng đế và hoàng hậu, chỉ là hai người y và phi quá quen với kiểu tôn trọng nhau như khách, không biết phải phá vỡ cách cư xử đó như thế nào.
Hôm qua y thử làm theo những gì miêu tả trong sách, tỏ ra dịu dàng ân cần với Vương phi, không ngờ lại thấy được vẻ mặt xưa nay chưa từng thấy của nàng. Dù ngoài mặt không nói gì, trong lòng y lại rất phấn khởi, nghĩ rằng sau này sống đời điền viên không thể thiếu bạn đồng hành là nàng, nếu có thể thêm vài lần, khụ khụ, thì cũng tốt thôi.
Mang theo tâm tư không rõ ràng ấy, Tam vương gia đến cửa mượn sách, nghĩ rằng Minh Hải hôm qua đã rộng rãi như thế, bản thân cũng không cần phải thấy ngại.
Cuối cùng, Tam vương gia ôm một chồng sách rời đi, tâm trạng cực kỳ tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT