Thành thật mà nói, đến bây giờ đầu óc của Lâm Kiến Uyên vẫn còn hơi ong ong.
Anh có một cảm giác không thực tế rất mạnh mẽ.
Xung quanh là một môi trường xa lạ: bệnh viện tâm thần, phòng bệnh, trần nhà trắng toát, rèm giường màu vàng nhạt kéo xung quanh. Và bạn cùng phòng trong vòng tay anh.
Đúng đúng đúng, điều khiến anh cảm thấy không thực tế nhất chính là bạn cùng phòng trong vòng tay. Không phải vì người ta là một hệ tiêu hóa.
Thôi được rồi, là hệ tiêu hóa thì cũng hơi vô lý.
Nhưng anh mắc bệnh tâm thần rồi, nên việc nhìn bạn cùng phòng thành một hệ tiêu hóa cũng chẳng có gì lạ. Thực ra, anh đã quen với những ảo giác như vậy rồi.
Nếu nói về việc ngủ chung một giường, thì hôm qua họ cũng đã ngủ như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT