Lâm Kiến Uyên rời khỏi phòng nhân sự, quay lại chỗ làm và tiếp tục công việc ngay sau khi nghỉ ốm. Vừa xem tiến độ, anh đã thấy có gì đó không ổn. Anh bực mình nói: 
“Ủa, tôi nhập viện ba ngày rồi mà sao tiến độ chẳng nhúc nhích tí nào vậy? Bị kẹt ở đâu thế?”
Bùi Thạc nghe vậy thì rụt rè tiến lại gần: “Xin lỗi anh Kiến Uyên, mấy ngày nay em hơi luống cuống. Dự án của anh, em vẫn chưa kịp làm...”
Lâm Kiến Uyên mở tài liệu bàn giao công việc mà mình đã gửi lên hệ thống, thấy lượt tải về chỉ có 1. Lượt "1" đó rõ ràng là của Bùi Thạc. Nhưng Bùi Thạc tải về cũng chẳng có ích gì. Nhìn vẻ mặt bận đến mức tối mặt tối mũi của cậu ta suốt buổi sáng, anh đã biết trong mấy ngày anh vắng mặt, cậu nhóc này đã bị sai vặt khắp nơi như một con trâu.
Lâm Kiến Uyên quay sang nhìn màn hình máy tính của Bùi Thạc, thấy cậu ta đang sửa một tài liệu, đó là bản thảo bài phát biểu cho cuộc họp tuần sau của Khương Thần. Nhìn là biết phong cách của Khương Thần rồi. Việc của mình thì lúc nào cũng là việc gấp nhất, dù người khác bận tối mặt tối mũi cũng mặc kệ, cứ phải làm việc cho hắn ta trước.
Cơn bực tức trong lòng Lâm Kiến Uyên lại phình to. Anh dứt khoát đặt con chuột xuống bàn cái "cạch" rồi đi lên lầu tìm Khương Thần.
"Anh có ý gì vậy?! Tôi không có ở đây là anh đối xử với người của tôi như thế đấy à?!" Lâm Kiến Uyên đẩy cửa vào, giận dữ nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play